[Đam Mỹ] Hoàng Thượng Giá Đáo. Đề Cử . Đọc Truyện Theo Dõi (0) Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Hoàng Thượng Sủng Tiếp Nhi! 5,000 . Đọc Truyện Theo Dõi (1) 5.17/10 trên tổng số 78 lượt đánh gi Web truyen luôn cập nhật truyen full, truyện mới một cách nhanh chóng và đầy đủ. Hỗ Trợ . BOT: Hỗ Trợ Truyện Hoàng Thượng, Trăm Triệu Không Thể của tác giả Thánh Lăng kể về Hạ Lan Chi không thể tin được chỉ là ở nhà nghỉ trưa mà thôi, vậy cũng có thể xuyên qua được. Người ta xuyên không thành một nhân vật phong vân, hoặc có bàn tay vàng thâu tóm cả thiên hạ, hắn xuyên không, lại thành nhân vật phản diện Chuyện Hoàng Cung. 8.5/10. 4.7K. Tác giả: Thái Vi Thiên. Thể loại: Ngôn Tình. Nguồn: noline412.wordpress.com; Edit: Thanh Mai. Trạng thái: Còn Tiếp. Truyện kể về những sinh hoạt, cuộc sống trong cung, hậu cung có rất nhiều phi tần mỹ nữ, hắn đường đường là Hoàng thượng, là bậc Editor: Lạc Hi Bộ này gồm 2 quyển: - Quyển thượng: Phu Nhân Tại Thượng (đã edit hoàn) - Quyển hạ: Hoàng Hậu Tại Thượng Văn án: Mẫu thân chỉ nhi tử nhà … Truyện Hoang thuong end với tổng số 18872 truyện liên quan. Kho truyện Hoang thuong end tổng hợp hay nhất - Page 1. TruyenFullVn.Net. HOME; THỂ LOẠI hào môn, niên thượng, ngọt sủng, 1x1, HE Số chương: 184 chương + 11 phiên ngoại Ê đít: Dờ + Cáo CP: Thiếu niên thiên tài âm hiểm ngoan j92V. Edit Thích Ăn MặnNam nhân vừa dứt lời liền tách hai chân Tạ Thanh Anh ra, đỡ côn thịt của mình cắm được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn thật sự cắm vào, không có vuốt ve, không có dạo đầu, cũng mặc kệ nàng thoải mái hay không, cứ thẳng tắp cắm vào như vậy.“Ừm!” Nam nhân rên lên một tiếng, ngạc nhiên nói “Sao lại chặt như vậy?”Tạ Thanh Anh không nói lời nào, trên thực tế miệng nàng bị nhét đầy vải, cũng đã uống không ít nước, sớm đã sưng ê ẩm không chịu như cảm thấy nàng im lặng thật sự không thú vị, nam nhân duỗi thẳng lưng, tay mò về phía trước kéo miếng vải chế được giải phóng, chuyện đầu tiên Tạ Thanh Anh làm chính là hung hăng cắn nhục ngập trời như vậy, nàng không tiếp nhận không có cách nào cự tuyệt thế thì chỉ còn cái được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn động tác của nam nhân luôn luôn nhanh hơn nhọn vừa mới chạm tới lưỡi, cằm đã bị bóp chặt.“Tiểu mỹ nhân, ngươi mới tới đây hay sao? Ngươi có biết nếu phi tần hậu cung tự sát sẽ liên lụy đến người nhà không.”Nam nhân nói xong, buông tay, nắm vú của nàng từ từ chơi đùa.“Hay là người nhà của ngươi đều đã qua đời, không còn vướng bận? Nếu vậy thì cắn đi, nhớ dùng sức mạnh một chút.”Hắn nói xong câu này, cả người Tạ Thanh Anh run nàng chưa chết chết không có gì đáng tiếc, nhưng ca ca làm sao bây giờ?Nghĩ đến đây, nàng vứt bỏ toàn bộ tự tôn, cầu xin “Van cầu ngươi, bỏ qua cho ta đi.”“Bỏ qua cho ngươi?” Nam nhân khẽ cười, như là nghe được chuyện gì hài hước, hắn đè mông nàng lại, mạnh mẽ cắm rút, “Ngươi có biết không, ta vào trong cung vì muốn ám sát tên cẩu hoàng đế kia, đáng tiếc lại thất thủ. Một khi đã như vậy, chơi nữ nhân của hắn một chút cũng đã lắm.”“Ngươi nói cái gì?”Tạ Thanh Anh nghe vậy, theo bản năng quay đầu, muốn nghe rõ lời nàng vừa mới xoay đầu đã bị nam nhân hung hãn hôn lưỡi của hắn mạnh bạo liếm mút đầu lưỡi nàng, phát ra âm thanh chậc chậc.“A… buông ta ra…” Tạ Thanh Anh không ngừng lắc đầu, muốn tránh khỏi nào có thể tránh được?Hạ thân của hai người còn dán chặt vào nhau, côn thịt của nam nhân vẫn chôn trong cơ thể nàng, từng cú thúc quất vào người mút nửa khắc, Tạ Thanh Anh cuối cùng không chịu đựng được, nàng bỗng nhắm đầu lưỡi nam nhân cắn mạnh. Cái cắn này khiến hắn ăn đau, buông nàng như hắn giận dữ, trực tiếp bóp yết hầu Tạ Thanh Anh.“Ta thấy ngươi không muốn sống nữa!” Hắn lạnh lùng nói.“Khụ khụ…” Hai tay bị trói, Tạ Thanh Anh không có sức phản kháng, chỉ có thể mặc cho hắn bóp cổ chết như thế cũng tốt, miễn phải bị ác ma tiếp tục làm Thanh Anh mơ màng suy tiếc, ngay cả chết cũng không do nàng làm lúc nàng cảm thấy không khí càng ngày càng loãng hết sức, nam nhân đột nhiên buông nàng ra.“Muốn chết? Nào có dễ dàng như vậy!”Hắn nói xong, ôm Tạ Thanh Anh “ào” một cái đứng lên từ trong ao, hai người trần truồng, thân thể dán sát vào nhau đi tới bên cạnh gờ đá đá kia có hình chữ thập, thường ngày chủ yếu dùng để gác y đè Tạ Thanh Anh tựa vào xà nhà, bẻ một chân nàng ra, lần nữa thẳng lưng cắm vào.“A!” Tạ Thanh Anh không nhịn được thét chói cuộc nàng mới chỉ trải qua đêm hôm đó, trong chuyện này vẫn chỉ là nữ tử ngây khắc này tuy không thấy gì nhưng nàng có thể cảm giác được, côn thịt của nam nhân kia vừa to vừa dài, kích cỡ kinh tượng vật xấu xí kia đang mặc sức hoành hành trong thân thể mình, nàng không nhịn được muốn nôn nam nhân không cho nàng trốn cúi người, cắn mạnh ngực Tạ Thanh Anh, thi thoảng lại vươn lưỡi liếm láp đầu vú cũng không ngừng động tác bên dưới, hắn ấn vào hạt đậu sưng đỏ, nắn bóp thật mạnh. “Nói, kỹ thuật của gia so với hoàng đế thế nào?” Nam nhân hỏi.“A~ Đi ra…”“Có nói hay không?” Nam nhân duỗi tay, dùng sức gảy âm hạch của nháy mắt, một trận tê ngứa từ chỗ kia lan tràn khắp toàn côn thịt của hắn cũng làm mưa làm gió, thẳng tiến từng Thanh Anh cảm giác mình sắp bị xé rách, nhưng côn thịt của nam nhân vẫn cứng như sắt cắm vào trong.“Ưm… không cần… ưm…”Nàng khó khăn rên rỉ từng đợt trong tủi nhục.“Ha,” Nam nhân duỗi tay dò xét nơi hai người kết hợp, sau đó lau mật dịch của nàng lên bầu ngực trắng nõn, cười nói “Cảm thấy sao? Ngươi có phản ứng. Ngươi chảy rất nhiều nước.”“Câm miệng! Không cần nói nữa!” Tạ Thanh Anh khóc trách mắng.“Chậc, nữ nhân đúng là khẩu thị tâm phi. Được, vậy không nói, chúng ta nghiêm túc làm.”Nam nhân nói xong, đột ngột rút gậy thịt Thanh Anh vui mừng, cho rằng trận hành hạ cuối cùng cũng kết không ngờ rằng, ngay sau đó, nàng bị nam nhân kia thô bạo đè trên mặt đất, hắn đứng sau lưng nàng, một lần nữa cắm vào.“Ha, ngươi thật chặt… Nhìn xem tư thế của ngươi bây giờ này, chậc chậc…”Lời nói của hắn vang lên bên tai khiến Tạ Thanh Anh hổ thẹn muốn thế hiện tại của nàng, dù không thấy được nhưng nghĩ cũng có thể chi chạm đất, mặc cho người phía sau xỏ xuyên, có khác gì mẫu cẩu trước đây Tạ phủ nuôi đâu?Hơn nữa, sỉ nhục rõ ràng như vậy, nhưng vì sao hoa tâm của nàng vẫn không ngừng tiết ra mật dịch theo từng động tác ra vào của gậy thịt?Chẳng lẽ nàng dâm đãng đến thế sao?Mỗi lần nam nhân phía sau cắm vào rút ra, trái tim Tạ Thanh Anh lại đau một đến cuối cùng, nàng đã đau đến chết thân thể của nàng lại không chịu thua kém, theo động tác chọc rút của nam nhân không ngừng tiết ra nhiều dâm thủy cũng không khống chế được tiếng rên rỉ của mình, từng chút từng chút một vang lên theo động tác của nam nhân.“Ưm… A… nhẹ một chút… a…”Chẳng biết qua bao lâu, nam nhân cuối cùng cũng gầm nhẹ bắn ra, rót tinh dịch nồng đậm vào trong cơ thể nàng. Mặc y phục xong, vặn người nàng qua, nam nhân nói “Đừng khóc, ta phải đi trước, lần sau lại tới tìm ngươi.”Nói xong, hắn hôn lên mặt nàng mấy cái rồi mới nhanh chóng cởi trói tay nàng hồi lâu, Tạ Thanh Anh mới ý thức được nam nhân kia đã đi. Nàng run rẩy cởi chiếc khăn lụa che mặt ra, sau đó nhìn thấy ao nước vẫn bốc hơi nóng, hoa và nước vung vãi đầy đất, cánh hoa vốn trôi trên mặt nước giờ rải khắp gờ đá vốn treo y phục của nàng cũng đã ướt không cần nói đến dấu vết loang lổ trên mặt thảy đều tỏ rõ vừa rồi xác thật có người cưỡng bức nàng ở chỗ mặt Tạ Thanh Anh nổi lên từng cơn giận dữ. Nàng phải siết chặt lòng bàn tay mới có thể khống chế ý muốn tự sát mãnh liệt.“Tiểu chủ, ngài không sao chứ? Thị vệ thống lĩnh ở ngoài điện, nói trong cung phát hiện thích khách, hắn đuổi theo thích khách tới nơi này, giờ muốn xin lục soát cung.”Ngoài điện đột nhiên truyền tới tiếng cung nữ gõ thảy hy vọng nháy mắt tan khi nãy quả nhiên không phải nháy mắt sắc mặt Tạ Thanh Anh trắng bệch, nàng suy sụp ngã xuống đất. Truyện Hoàng Thượng, Trăm Triệu Không Thể của tác giả Thánh Lăng kể về Hạ Lan Chi không thể tin được chỉ là ở nhà nghỉ trưa mà thôi, vậy cũng có thể xuyên qua ta xuyên không thành một nhân vật phong vân, hoặc có bàn tay vàng thâu tóm cả thiên hạ, hắn xuyên không, lại thành nhân vật phản diện xấu xa, là Tể tướng gian nịnh, thế mà còn yếu như cành liễu, gió thổi liền một đại gian thần, thế nhưng lại yếu nhớt như vậy, cư nhiên còn trêu chọc, gieo họa khắp nơi, tới khi hắn xuyên qua, phải lo đi xử lý đống rối rắm do nguyên chủ lưu lại, vô số hố to đang chờ hắn nhảy Lan Chi khóc không ra nước mắt, hắn đây là đời trước tạo nghiệt gì mới có thể xuyên đến cuộc sống mệnh khổ như vậy, xuyên đến đây mạng đều thiếu chút nữa giữ không nổi, Hoàng Thượng một lần lại một lần muốn chém đầu, ngươi dọa người như vậy thực sự ổn sao?Hoàng Thượng nhấp môi mỉm cười, nói "Ái khanh có gì bất mãn sao?"Hạ Lan Chi nghiến răng nghiến lợi "Thần trăm triệu không dám.""Ái khanh như thế muốn cự còn nghênh, là chờ trẫm lại kịch liệt chút sao?""Hoàng thượng, trăm triệu không thể!" Nội dung truyện Tài nữ trung y đến từ thế kỷ 21 – Ngọc Trúc ngoài ý muốn xuyên về cổ đại, trở thành hoàng đế nử giả nam trang, không chỉ có hậu cung 3000 giai lệ, mà còn lập mỹ nam thừa tướng – Lăng Tiêu Sách làm đệ nhất nam phi, mở ra chế độ nam phi, mở rộng hậu cung, chơi khắp hoàng triều, diễn một màn cung đình hoan hỉ. Xem thêm Truyện tranh Hoàng Thượng Ở Trên, Thần Ở Dưới được cập nhật nhất và đầy đủ nhất tại Hãy Like và Chia sẻ để ủng hộ Kho Truyện Tranh ra các chương mới nhất của truyện Hoàng Thượng Ở Trên, Thần Ở Dưới các bạn nhé. Ứng Thải Mị chỉ cảm thấy đôi môi mình bị hôn đau, nhìn lửa giận hừng hực trong mắt Hoắc Cảnh Duệ, hiển nhiên là nổi giân thật. Từ lúc vào cung cho đến nay, Hoắc Cảnh Duệ đối với nàng đều hết sức nhường nhịn sủng ái, chưa từng tức giận như thế bao giờ?Trong lòng nàng cảm thấy nao nao, đột nhiên cảm giác được mối quan hệ giữa hoàng thượng với sư phụ hình như càng ác liệt hơn so với tưởng tượng của mình, bằng không làm sao Hoắc Cảnh Duệ lại tức giận như vậy."Hoàng thượng, thiếp đi lãnh cung kiểm tra một chút, nơi đó có lưu lại vị đạo mà trên người nhị thúc Ứng gia có." Ứng Thải Mị không trực tiếp trả lời, tùy ý để hắn nắm lấy cằm của nàng, nhàn nhạt mở là không ngoại dự liệu của nàng, sắc mặt Hoắc Cảnh Duệ không có nửa điểm kinh ngạc, giống như đã sớm biết trong lãnh cung có người bí ẩn giúp hắn hạ dược thao túng phi tần phát điên, chuyện chết thảm kia cũng không phải là ngoài ý muốn mà có người ra tay, xem như là chấp nhận?"Ái phi tới Đào Nguyên điện chỉ để hỏi chuyện này? Nếu như muốn biết thì đến tìm trẫm cũng được, trẫm chắc chắn sẽ tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn*." Hoắc Cảnh Duệ nới lỏng lực tay, lưu lại trên da Ứng Thải Mị một vết hồng, đầu ngón tay nhẹ vuốt ve cằm nàng mang theo một tia nhu hòa cùng thương tiếc.*Tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn Biết gì nói nấy, nói hết không giấu Thải Mị nhìn Hoắc Cảnh Duệ một cái thật sâu, chỉ cảm thấy trong chuyện này chỉ có mình nàng là không biết gì. Đột nhiên sư phụ lại xuất thủ, Hoắc Cảnh Duệ lại không nói, cảm thấy nơi này có mấy phần cổ quái "Hoàng thượng cũng thật biết che giấu cho sư phụ, liền ngầm cho phép sát hại phi tần, hoàn toàn không trách tội."Thế lực hoàng đế lớn như vậy, mặc người ở trong hoàng cung dương oai?Trên giường đế vương sao có thể để người khác ngủ say?Đáy mắt Hoắc Cảnh Duệ hiện lên một tia lạnh lẽo, giữ chặt Ứng Thải Mị trong tay xiết nàng vào trong lòng. Một tay nâng cằm nàng, một tay ôm eo nàng, hai người mặt đối mặt gần như không một khe hở "Hình như ái phi đã quên lời trẫm nói, hay là đã quên thân phận của mình?"Ứng Thải Mị bị ép ngửa đầu, đón nhận đôi mắt của Hoắc Cảnh Duệ bắn thẳng tới, ý cười lạnh nhạt "Thiếp chưa bao giờ dám quên, bây giờ vẫn là Ứng phi được hoàng thượng độc sủng." Nhưng mà sau này thì không nhất Cảnh Duệ nghe ra ẩn ý của nàng, tâm trạng càng không vui, hung hăng cướp lấy môi nàng, cho tới khi đôi môi nàng sưng đỏ giống như bị tức giận, lúc này liền rơi xuống trên cổ nàng lưu lại một dấu hôn."Đừng muốn rời khỏi, trẫm không cho phép!"Hoắc Cảnh Duệ nói xong liền cắn một cái lên xương quai xanh của nàng, lưu lại một dấu răng nhàn Thải Mị bị đau, hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, lại nhìn thấy trong mắt hắn đầy phiền muộn nặng nề nàng liền ngẩn ngơ, đột nhiên có chút khó chịu, không tự nhiên dời mắt sang chỗ khác."Chúng ta ước hẹn một năm, thiếp không dám quên."Nàng nguyện ý tuân thủ lời hứa, nhưng một năm sau, trời cao biển rộng, hoàng thượng không thể ràng Thải Mị có chút chán ghét cuộc sống không thú vị trong hoàng cung, mỗi ngày ngoại trừ ngắm hoa, luyện công, cùng Hoắc Cảnh Duệ triền miên thì cũng không còn chuyện gì khác để công phu trên giường của Hoắc Cảnh Duệ ngày càng tiến bộ, nhưng những thời gian còn lại làm cho nàng có chút nhàm Thải Mị không khỏi có chút nhớ nhung những ngày mình còn tiêu sái trên giang hồ, ở phía sau núi luyện công, cùng sư phụ đàm luận võ nghệ của những môn phái khác, mỗi ngày đều có tư giờ điều trong hoàng cung có thể hấp dẫn nàng thì cũng chỉ có Hoắc Cảnh Duệ mà thôi, thực sự rất buồn đến mấy năm qua hoàng thượng vẫn luôn sống trong hoàng cung, Ứng Thải Mị đối với hắn cực kỳ đồng nàng hoàn hồn lại thì mới phát hiện quần áo của mình đã lộn xộn, từng cái lẻ loi bị ném xuống dưới. Trái lại Hoắc Cảnh Duệ đè ép lên người, áo quần chỉnh tề, thậm chí rất gọn gàng ngay ngắn."Ân——" Bàn tay to của Hoắc Cảnh Duệ sờ từng tấc thịt trên người, mang đến một cảm giác nóng rực, Ứng Thải Mị nhịn không được liền than nhẹ một tiếng, trở tay đánh một cái lên lồng ngực rắn chắc của là khí lực quá nhỏ, trái lại có cảm giác dục cự hoàn Cảnh Duệ nhẹ nhàng cười, cúi người ngậm lấy vành tai của Ứng Thải Mị, nghe bên tai tiếng rên rỉ ngọt ngào, cảm thấy sự tức giận trong lòng đã từ từ tiêu có chút nôn nóng. Liên Tiêu vừa mới tiến cung, Ứng Thải Mị đã lâu không gặp nên đối với sư phụ không muốn rời xa. Nhưng mà đáy lòng hắn có một chút chần chừ và lo lắng, lúc này hận không thể nắm chặt tâm thể đây cũng là tâm tư của Liên Tiêu, tính toán chọc tức hắn để làm ngư ông đắc mắt Hoắc Cảnh Duệ hiện lên một tia sáng, nhìn người dưới thân mình rên rỉ, khuôn mặt Ứng Thải Mị đã ửng đỏ, nụ hôn sâu vốn hung tàn mạnh mẽ dần dần trở nên ôn nhu mà lưu thể nàng đã là của hắn, trái tim nàng còn cách xa được sao?Không chừng Liên Tiêu bây giờ đang nghiến răng nghiến lợi, bởi vì thể chất của hắn đặc thù, căn bản không thể đụng vào Ứng Thải nay hoàng thượng bỗng nhiên trở nên cuồng dã, không còn ôn nhu giống thường ngày, Ứng Thải Mị cảm thấy mới lạ hơn vài trên khăn trải bàn, phía sau lưng cảm nhận được tơ lụa mát mẻ và mềm nhẵn, đôi môi sưng đỏ của nàng không tự chủ được mà phát ra từng tiếng rên rỉ, đôi tay đặt lên vai Hoắc Cảnh Duệ, chỉ có thể theo động tác của hắn mà nặng nề chuyển nhiên Hoắc Cảnh Duệ không làm cho nàng thích ứng được bao lâu liền trầm luân vào, Ứng Thải Mị kêu lên một tiếng đau đớn, rất nhanh liền trở nên ấm áp ẩm ướt, lúc mạnh lúc yếu là cho người khác trầm là một nam nhân khó lường, mỗi lần đều mang đến cho nàng những cảm thụ khác Thải Mị ôm lấy Hoắc Cảnh Duệ, kìm lòng không được liền hôn lên môi hắn, Hoắc Cảnh Duệ mạnh mẽ hôn đáp lại, khí tức giao hòa như muốn cướp đi hơi thở, làm cho thân thể nàng càng lúc càng nóng nhìn cổ áo mở rộng ra, lộ ra bờ ngực màu mật ong của Hoắc Cảnh Duệ mang theo mấy phần tà mị. Ngọc quan cũng đã sớm rơi trên mặt đất, tóc đen rối tung xõa ra trên bờ vai, làm tôn lên đôi mắt đen như Thải Mị kèm theo một ** dương khí dũng mãnh vào trong cơ thể, cúi đầu thầm than trong lòng làm sao bây giờ, nàng bỗng nhiên có chút luyến tiếc người dưới thân này?Sau khi rời khỏi hoàng cung, sợ là ban đêm cảm thấy tịch mịch......Cùng Hoắc Cảnh Duệ đại chiến một đêm, thân thể Ứng Thải Mị có chút bủn rủn nhưng tinh thần lại sáng láng, liếc mắt nhìn vành tai đại cung nữ đang hầu hạ mình đã đỏ bừng, liền biết ngày hôm qua Thanh Mai ở ngoài điện sợ là đã nghe thấy toàn bộ quá trình."Thế nào, tiểu cung nữ của ta đã muốn nam nhân?"Nghe thấy Ứng Thải Mị trêu chọc, sắc mặt Thanh Mai trắng nhợt, quỳ gối trước giường "Chủ tử, nô tỳ không dám.""Có cái gì không dám, người chỉ cần thử một lần, sẽ thấy thực tủy tri vị*." Ứng Thải Mị khoát khoát tay, ý bảo nàng đứng lên đáp lời.*Thực tủy tri vị Ám chỉ trải qua chuyện gì đó một lần, lại muốn tiếp tục làm chuyện đó một lần nữa. Ăn quen bén Mai bất đắc dĩ, nàng biết chủ tử nhà mình không rõ quy củ hoàng cung "Hồi chủ tử, cung nữ đều là người của hoàng thượng, trước khi xuất cung tuyệt đối không được thất thân.""Nga?" Ứng Thải Mị nhíu mày, thế mới biết hoàng cung ngoại trừ phi tần, cung nữ cũng là của hoàng đế, Hoắc Cảnh Duệ đúng là diễm phúc không thấy nụ cười yếu ớt trên mặt chủ tử nhà mình, đáy mắt là thâm trầm, Thanh Mai cúi đầu, biết Ứng phi nổi giận, liền vội vã giải thích "Quy củ là chết, trong lòng hoàng thượng chỉ có chủ tử.....""Được rồi, đừng vuốt mông ngựa." Ứng Thải Mị chọn một kiện quần áo màu lam, tùy ý để Thanh Mai búi tóc, tiện tay chọn một cây trâm cài tinh xảo, sau đó bỏ xuống lấy một cây trâm ngọc Mai không hiểu, nhỏ giọng hỏi "Cây trâm này là hoàng thượng ban thưởng, chủ tử mang lên nhất định sẽ khuynh quốc khuynh thành.""Không cần." Ứng Thải Mị nhìn người trong gương, đột nhiên muốn trang điểm kiểu mới hoàn toàn khiến cho mình có chút buồn cười. Nữ tử giang hồ, vốn dĩ đơn giản xinh đẹp, dễ dàng hoạt động, cần gì những trang sức phiền phức?Thanh Mai cẩn thận chải tóc, thu thập sẵn sàng, khẽ nói với Ứng Thải Mị "Chủ tử, sáng nay nô tỳ nhìn thấy sắc mặt Bạch Mai không tốt, chẳng lẽ phạm sai lầm nên đắc tội tân chủ tử?"Ứng Thải Mị liếc mắt nhìn nàng một cái, chậm rãi lắc đầu "Sao, chủ tử Đào Nguyên điện rất thích Bạch Mai."Nhìn cũng biết, sư phụ có thể để cho Bạch Mai vào thư phòng, còn để nàng hầu hạ mài mực, xem như đã thừa nhận thân phận của nàng. Mặc dù có phạm lỗi nhỏ, Liên Tiêu cũng sẽ nể mặt mũi mình, tuyệt đối sẽ không chán ghét vứt bỏ Bạch vậy, Thanh Mai nhịn không được lo nay thấy Bạch Mai, làm gì còn bộ dáng vui vẻ như hôm qua. Vẻ mặt tiền tụy không nói, trong một đêm ngắn dường như đã gầy thêm, đôi mắt mờ mịt, vừa nhìn chính là cả đêm không có ngủ. Điều đó không sao, nhưng nhìn thấy hai mắt sưng đỏ như vừa khóc một đêm, làm sao Thanh Mai lại không lo lắng?Muội muội này thường ngày nhìn vô tâm vô phế, còn chưa từng khóc thành như vậy. Mặc dù lúc trước bị bán vào Ứng phủ, cũng chưa từng nhìn thấy Bạch Mai một chút thương tâm lòng Thanh Mai nhẹ thở dài, không hiểu sao cảm thấy bất không dám hỏi Ứng phi, dù sao chủ tử nhà mình cũng quen biết với vị ở Đào Nguyên điện, nếu không Thanh Mai thật sợ hãi có phải Bạch Mai bị khi dễ hay không?Thanh Mai mơ hồ biết tân chủ tử ở Đào Nguyên điện lại là một nam nhân thật Thải Mị kéo kéo cổ áo, che khuất những dấu vết diễm lệ mà Hoắc Cảnh Duệ lưu lại đêm qua, thấy Thanh Mai lo lắng, đôi mắt xinh đẹp mang theo tia lạnh, nhìn về phía nàng nói "Hắn bị thương, nếu thật sự làm gì Bạch Mai thì sáng nay người đã không thấy vị muội muội này."Tâm trạng Thanh Mai lạnh lẽo, vô cùng khiếp sợ vội vàng quỳ xuống thỉnh tội "Là nô tỳ mạo phạm, mong chủ tử thứ tội.""Ta hi vọng không có lần sau." Ứng Thải Mị tuy thích Thanh Mai, nhưng nàng không thể thay thế được địa vị của sư phụ trong lòng nữa sư phụ có cái gì không tốt? Mặc dù có bị sư phụ trách tội, Bạch Mai cũng là tam sinh hữu hạnh, thế nào Thanh Mai lại có bộ dáng chán ghét khó chịu như vậy?Trong lòng Ứng Thải Mị tức giận bất bình, lạnh giọng làm cho vị đại cung nữ này lui giận còn chưa tiêu tan, nàng hít một hơi thật sâu, sai người đem Bạch Mai gọi vào Di Xuân thực hai mắt của Bạch Mai đỏ bừng, vết sưng còn chưa tan hết, cả người ngày càng tiền tụy, xác thật nhìn rất dọa người, thảo nào Thanh Mai lại lo lắng như Thải Mị liếc mắt nhìn nàng một cái, nhàn nhạt hỏi "Ở Đào Nguyên điện không quen hay sao? Hay là ngươi vẫn muốn trở về hầu hạ ta?""Hồi nương nương, mọi chuyện ở Đào Nguyên điện đều tốt, chỉ là nô tỳ có chút nhớ tỷ tỷ, lại nghĩ đến chuyện cũ nên mới nhịn không được có chút thương tâm." Bạch Mai cúi đầu, không ngờ chuyện mình khóc một đêm cư nhiên Thanh Mai lại khiến cho Ứng phi gọi mình đến đây, không khỏi có chút ảo Thải Mị nhìn chằm chằm thân ảnh quỳ gối cách đó không xa, cảm thấy đại cung nữ hầu hạ bên người trước đây bây giờ dường như đã trưởng thành, có một chút bất ra ở bên cạnh sư phụ quả nhiên là rèn người. Trong tương lai không xa, rất nhanh Bạch Mai có thể tự mình đảm đương một phía, sẽ không để Thanh Mai lo lắng nhỉ?"Nếu đã quen thì phải dụng tâm hầu hạ. Thanh Mai quá lo nên triệu ngươi đến đây gặp một lần, đừng phạm sai lầm." Ứng Thải Mị không phải là người không phân biệt phải trái, Bạch Mai trả lời vài phần có lệ, giống như muốn che giấu điều gì. Thế nhưng nàng cũng không có hứng thú đi thám thính, chỉ cần đại cung nữ này dụng tâm hầu hạ sư phụ thật tốt là đủ rồi."Vâng, nô tỳ tạ nương nương ân điển." Bạch Mai quy củ dập đầu, đến Đào Nguyên điện thì đã không còn là cung nữ của Di Xuân điện nữa. Sau này chủ tử duy nhất của nàng chỉ có Liên Mai biết mình thay đổi, khóc ròng một đêm nàng càng thêm thống hận chính mình quá nhu nhược, càng hâm mộ Ứng Thải Mị mỹ mạo ưu rất muốn đến gần quý công tử tuấn mỹ kia, càng lúc càng hôm qua ở thư phòng, Liên Tiêu ôn nhu ôm Ứng Thải Mị trong lòng, ngũ quan tuấn mỹ băng lãnh thường ngày trở nên nhu cần một động tác của Liên Tiêu, một ánh mắt, Bạch Mai cũng nguyện ý vì hắn mà nhảy vào nước sôi lửa ra, đây cũng là chuyện "người hữu tình sẽ thành thân thuộc" mà tỷ tỷ Thanh Mai hồi bé kể nàng Mai rũ mắt xuống, nàng càng tin tưởng vào mục tiêu của mình, người bên cạnh Liên Tiêu!

truyện h hoàng thượng