Tôi nghĩ Khải đã quá lạc quan và đánh giá thấp tay Phi (NSƯT Tạ Minh Thảo) rồi, anh cho rằng ông ta sẽ chẳng dám làm hại gì những người không liên quan, quậy phá một lần rồi thôi nên mới dặn Trung có gì thì báo "cớm". Nhưng tương lai thì tôi chưa dám đoán trước Chương 9: Phạt. Chương 10: Đụng mặt "Chủ tịch". Chương 11: Làm phu nhân của tôi em không muốn? Chương 12: Tại sao lại là "Anh". Chương 13: ăn tối tại La Gia. Chương 14: lại chiếm tiện nghi của cô một lần nữa. Chương 15: bữa tiệc tại Nguyệt Gia. Chương 16: cảnh cáo nhẹ. It may take some time before a video view shows up. If video views aren't showing up, try checking back later. Note that you can't see the number of video views if your video is part of a post with multiple photos and videos. Capo 1Tone [Em][Am] Chưa bao [D] giờ tôi thấy, em [G] cười nhiều như hôm [C] nay [Am] Chưa bao [B7] giờ tôi thấy, mắt [Em] em long lanh thế [E7] này [Am] Em say mê nói [D] về anh ta, [G] về cuộc hẹn hò [C] ngày hôm qua [Am] Người mà luôn làm em ngạc [B7 Tôi không có mảy may thèm muốn một điều gì. Đêm đêm tôi nằm bên chồng hít hà cái mùi mồ hôi của anh. Anh vuốt ve tóc tôi rồi xoa lưng cho tôi. Anh không bao giờ quên nói thầm vào tai tôi: Anh yêu em nhất đời. Tôi cũng thì thầm với anh : Em chỉ yêu duy nhất có anh thôi. Tôi có tên chuẩn bị đi tu nghiệp ở Nữu Ước 2 năm Tháng 6 -1975 mới đi, tháng 4 miền Nam đã sụp đổ. Mộng tham quan Golden Gate của tôi tan tành theo vận nước. Năm 1979, vợ chồng tôi và đứa con gái đầu lòng mới 9 tháng bị ở tù vì tội vượt biên tại huyện Châu Thành, Bà Rịa. Được thả ra, tôi lại tiếp tục tính chuyện ra đi. crO0m. Lucy vừa mở choàng mắt , thì đập ngay vào mắt cô là khuôn mặt đáng ghét của ai đó… Lại còn dám thừa dịp cô đang ngủ mà giở trò… Nhìn đôi mắt đang khép hờ , khuôn mặt đầy thỏa mãn kia mà người cô như phát điên. Cô thì đang ở đây buồn tủi , mà anh ta còn dám không biết điều… AAAAAA…BỐP…CÚT RA… Đang say đắm hôn cô nên anh không để ý đôi mắt xoe tròn kia đã mở ra. Bất ngờ bị tiếng thét chói tai làm cho giật mình , anh còn chưa kịp phản ứng thì đã bị cô đấm cho một phát vào mặt… Tuy hơi đau nhưng anh vẫn nhìn cô mỉm cười - Vợ dậy rồi à! - Ai cho anh dám thừa cơ tôi ngủ… tức giận bốc khói ngùn ngụt - Anh xin lỗi ! Tại em ngủ… - Im ngay! Tôi không muốn nghe những lời giả dối của anh. Đồ dối trá! Đừng tưởng ra ngoài quan hệ với người khác , rồi về nói vài câu là tôi tin anh nhé! RA NGOÀI CHO TÔI! Nghe cô tức giận nói , anh mới giận mình nhận ra được vấn đề tại sao cô giận anh. Đồng ý là phụ nự có thai hay nghĩ vẩn vơ , tiêu cực… Nhưng có rất nhiều lý do để người ta nghĩ , tha hồ giận. Sao lại nghĩ ra điều oan cho anh nhất chứ. Yêu mình cô đã là qúa đủ mệt rồi , làm gì còn sức đâu mà yêu lắm thế! Đấy còn chưa nói đến anh chỉ có một trái tim , mà cô chính là chủ nhân của nó , vậy mà có chịu hiểu về nó đâu… Tự nhiên lại đi vu oan thế này… Vợ ơi ! Em thật là… Nghĩ vậy anh cũng không dám nói gì cô , mà chỉ dám nhẹ nhàng trách mắng dỗ dành - Ngốc ! Anh làm gì có ai ngoài em đâu! Là vợ chồng với nhau thì em phải tin anh chứ! Sao tự nhiên lại… - TIN !!! Anh có đáng để tôi tin anh không? Trong khi tôi phải hôn mê nằm viện thì anh đi đâu? Đồ đáng ghét! Hức hức Tôi mất công khổ sở có con cho anh… Vậy mà… Huhuhu càng nói càng tủi thân , hờn giận cô ôm mặt khóc nức nở - Ngoan ! Đừng khóc! Anh xin lỗi ! Là anh sai! Đáng lẽ ra anh không nên để em lại một mình - Tránh ra *hờn dỗi đẩy ra* tên đáng ghét nhà anh , đừng tưởng nói vậy thì tôi bỏ qua nhé! - Tại lúc đó ở công ty có việc đột xuất mà chỉ có anh mới giải quyết được nên… - Việc gì?? Cơ thể cô rơi xuồng chiếc giường to lớn, dạ dày như bị đảo lộn làm cô tỉnh táo đôi chút. Hàn Băng chưa kịp xác định mình đang ở đâu thì một đôi môi lạnh băng chạm vào. Đôi mắt mông lung nhìn người đàn ông trước giác quen thuộc từ người đàn ông khiển cô cảm thấy áp lực. Là hắn, nhất định là hắn -Lãnh Hàn Phong. Cánh tay mảnh khảnh cố đẩy hắn ra nhưng vô dụng. Cô vừa định hé miệng nói thì ngay lập tức hắn nhân cơ hội thâm nhập vào. Đầu lưỡi linh hoạt thâm dò dẫn dụ cô vào trò chơi đuổi bắt cùng hắn. Bàn tay không an phận chui vào váy của cô. Hải Băng nhận ra hắn định làm gì liền dùng sức đẩy hắn ra - Đừng... - Đã quá muộn rồi! _ Ánh mắt chứa đầy dục vọng nhìn cô, tay còn lại nắm lấy hai tay cô cố định phía trên đầu. Đầu lưỡi di chuyển dần xuống phía dưới, không ngừng gặm cắn lấy chiếc cổ trắng nõn. Hắn di chuyển đến đâu đều lưu lại những kí ấn đỏ hồng. Cô gái này hắn nhất định phải chiếm được cô. Có trời mới biết lúc nhìn cô đi quyến rũ những người đàn ông khác, hắn thực sự muốn giết chết cô nhưng khi cô chủ động câu dẫn hắn thì hắn đã mất kiểm soát mất rồi. Hàn Phong tháo cravat ra buột lấy tay Hải Băng. - Anh làm gì vậy? Bỏ ra đi... Xin anh đó..._ Hải Băng nức nở cầu xin hắn. - Tôi đã từng nói đó là lần cuối cùng tôi buông tha cho Trong lòng hắn nỗi lên cảm giác thương tiếc mà hắn chưa từng có với bất kì người phụ nữ nào. Bàn tay cởi từng nút áo sơ mi của cô. Cảnh xuân trước mắt câu dẫn hắn. Làn da trắng như tuyết, mịn màng như em bé khiến hắn không kiềm được mà khen ngợi - Em rất đẹp... - Đừng... Hắn nhanh chóng cởi bỏ những thứ vướng viếu trên người cô. Cái miệng tham lam ngậm lấy nhũ hoa của cô, bàn tay kia xoa nắn bên còn lại. Tay hắn như có ma lực làm tan rã lý trí của cô. Thân thể Hải Băng run rẫy không ngừng vặn vẹo. Cảm giác khó chịu này rốt cuộc là gì tại sao lại như thế. Tay hắn di chuyển xuống phía dưới khẽ thâm dò vùng đất nhạy cảm của cô. Hải Băng không chịu nỗi sự hành hạ của hắn, cơ thể căng cứng lên - A... Đừng... Xi... Xin anh..._Hải Băng rên rĩ cầu xin hắn. - Bé con, mới đó đã không chịu được rồi. Như vậy thì sao?_ Hắn cho thêm một ngón tay vào. - LỜI MỞ ĐẦU -Hello mọi người 🥳🥳Thì đây là một cái hố tui mới đào được 1 nửaMong là mọi người sẽ đón nhận em nó như 2 cái fic trước dù tui biết văn tui như cái qq 🥲Nói nhỏ là tui vẫn nhà ngoại nho, đừng hòng ngược bé Win nhà tuiiii Xong rùi thì đọc thuiiii 🤪———————————————————————— Cuộc đời này có những chuyện nếu không trải qua bạn sẽ không bao giờ tin nó là sự thật. Win Metawin từng yêu điên cuồng một tên hóng hách tự cho mình là cái rốn của vũ trụ. Nhưng biết làm sao khi hắn ta sở hữu một gương mặt với nét lai tây đầy đẹp trai và quyến rũ, lại có vô số tài lẻ như đàn hát. Cần bao nhiêu đó thôi cũng đủ làm cho biết bao nhiêu chàng trai lẫn cô gái phải đổ gục khi thấy hắn. Và Win cũng nằm trong số đó. Cậu ấm nhà Opas-Iamjakonr đã từng theo đuổi đến điên dại tên ngốc Bright Vachirawit 3 năm trời. Khi ấy cậu là học sinh 11, là một học sinh chăm ngoan thuộc hàng mọt sách nên không quan tâm đến xung quanh. Đâu ai muốn quan tâm đến một người với thân hình có chút tròn trịa cùng cái niềng răng và cặp mắt kính dày cui. Win thường bị đem ra làm trò cười cho những tên thích bắt nạt người khác và cũng là cái mỏ vàng cho tụi nó đào. Không biết xui xẻo hay may mắn, một ngày như thường ngày khi cậu đang bị bọn côn đồ rượt đuổi đã vô tình đụng trúng thân hình vạm vỡ mang nét mặt dữ dằn không mất đi sự đẹp trai của ai kia. Gia đình Bright cũng thuộc giàu có còn nắm một đội quân hùng hậu không một ai dám đụng vào vì vậy hắn luôn hóng hách coi trời bằng vung. Trước giờ hắn cực kỳ ghét ai đụng vào hay làm phiền tới mình nhưng chẳng hiểu vì lý do gì lúc Win vừa ngước mặt lên sau cũ ngã vì va chạm đó hắn lại muốn bảo vệ cậu khỏi đám học sinh kia. Còn hùng hồn tuyên bố cậu là người của hắn, chỉ cần ai dám đụng vào liền chặt đứt vài ngón tay Nhưng làm sao hắn có thể nói với ai kia rằng đó là quyết định bồng bột trong một phút bị hớp hồn vì ánh mắt của cậu. Nhanh trí bịa ra một cái lý do "tôi không thích nhìn cảnh ăn hiếp, đừng nghĩ nhiều, tôi không làm không công đâu. Từ bây giờ cậu sẽ là người hầu của tôi".. Trong lúc Win còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì hắn đã đưa ra quyết định xong xuôi và đưa cây bút ra cho cậu ký vào tờ giấy mà đàn em đã ghi xong gì gì hắn vừa làm sao khi Win Metawin lại đem lòng mình dâng lên cho hắn. Mặc cho hắn yêu cầu nhứ thứ quá đáng như nào thì cậu vẫn yêu hắn. Tuy không phải là yêu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng Win lại cảm thấy hắn là người duy nhất muốn tiếp cận cậu. Với một người ít mỗi quan hệ và không ai chú ý như Win thì đi bên cạnh Bright cậu giống như có một mặt trời chiếu sáng cho mình vậy. Mỗi ngày nhìn thấy hắn, mỗi ngày đi bên cạnh hẵn, trò chuyện với hắn đều khiến cho trái tim Win ngày một lệch nhịp. Cho đến khi cậu bình tĩnh suy nghĩ thì cậu đã chót yêu hắn rồi. Từ nhỏ đến lớn, Win chỉ có một thằng bạn thân cũng là em họ của cậu Tun. Lên lớp 9 nó lại cùng gia đình qua Mỹ sống nên lại càng không bạn bè. Nhưng tất cả những việc của Win thì Tun lại rõ như lòng bàn tay. Tại sao á? Đương nhiên vì một đứa ranh mãnh như Tun làm sao không biết cách moi móc mọi thông tin từ thằng bạn mọt sách của mình. Khi biết Win thích Bright, Tun đưa ra rất nhiều lời khuyên, từ can ngăn cho đến chấp nhận rồi ủng hộ và nghĩ cách giúp anh mình. Nhờ vậy mà Win cũng ngày càng dạn hơn khi nói chuyện với Bright. Lúc trước khi nói chuyện với hắn, cậu thường xuyên cúi mặt để tránh ánh mắt của hắn. Điều đó làm cho hắn thích thú và thường xuyên trêu chọc cậu. Win bắt đầu thay đổi, cậu ngẩng mặt lên để nhìn ngắm đường nét trên gương mặt hắn rồi tới nhìn thẳng vào mắt hắn mà nói chuyện khiến Bright ít chọc ghẹo cậu hẳn. Từ lúc đó thì Bright dường như càng để mắt đến Win hơn. Hắn không chỉ sai cậu làm những điều thường ngày như mua này mua nọ nữa mà còn đem theo cậu tới mọi nơi. Hắn chiếm hầu hết thời gian của cậu, kể cả việc học làm cho cậu sa sút thấy rõ. Bright trước giờ là một tên ăn chơi gái gú nhưng đến hắn cũng không biết từ khi nào bản thân mình lại không muốn đụng chạm tới những cô nàng ở trong các quán Bar nữa. Từ ngày Win bớt rụt rè khi ở cạnh Bright, hắn luôn muốn ở gần cậu, muốn đụng chạm vào cậu, thiếu điều muốn khảm cậu vào người để không lạc mất. Đã nhiều lúc hắn giật mình tự hỏi cái cảm giác đó là gì nhưng rồi hắn lại tự nói với bản thân rằng chỉ là chủ tớ và lơ nó đi. Cứ như vậy mà 2 năm trôi qua, đã là những tháng cuối cùng của năm cuối cấp nhưng cả hai vẫn y như vậy, vẫn là đi cạnh nhau, vẫn có những hành động cử chỉ quan tâm chăm sóc nhau. Nhưng cả hai vẫn tự đặt ra ranh giới của cả hai ở mức chủ tớ và dấu đi tâm tư trong lòng mình. Vào một ngày đẹp trời, Win lấy hết can đảm để tỏ tình với Bright. Hắn dường như đã rất vui mừng, muốn nhào tới ôm lấy cục bông trước mặt vào lòng. Nhưng phải làm sao với danh tiếng, địa vị và lòng tự tôn của hắn đây? Có thể mọi người không giám bàn tán hay đụng tới Win hoặc Bright nhưng bàn tán là điều không ai cấm được. Đặc biệt là một người có cái tôi cao như Bright thì điều đó là chuyện không thể chấp nhận được. Và hắn đã từ chối cậu, hắn miệt thị cậu, hắn chà đạp lòng tự trọng của cậu rồi bỏ đi một cách tàn nhẫn mặc cho cả bầu trời của Win như sụp đổ trước mặt cậu. Win cứ ngồi đó khóc, không một ai tới hỏi thăm, không một ai tới an ủi. Tất cả chỉ đứng đó bàn tán rồi ai đi làm việc đó, mặc ngươi kia khóc đến mức xuýt thì ngất giữa cái nắng chói chang của mặt trời. Add bookmark Ảnh bìa Tác giả 309 Thể loại Ngôn tình Tình trạng Đang viết Nguồn Noveltok Lượt đọc 115,244 Cập nhật 21/01/2022 Thông tin Vợ yêu đem con bỏ trốn Em dám sao? full - Ôn Giai Kỳ - Hoắc Hạc Hiên - Truyện tác giả 309​ Nội dung truyện Vợ yêu đem con bỏ trốn Em dám sao? kể về 2 nhân vật chính- Ôn Giai Kỳ và Hoắc Hạc Hiên Cô đã đem lòng thích anh từ khi còn nhỏ, vậy mà kết hôn xong, anh liền không về nhà. Một khi đã về lại còn dẫn theo kẻ thứ ba, hại cô không chịu nổi đả kích mà sinh non, đẩy cô tới bước đường cùng giả chết đem con bỏ trốn. Anh, sau khi nghe tin cô chết quyết định ở vậy, thấy thân phận người chồng mà xây mộ cho cô. Năm năm sau, họ gặp lại... Link CV Advertisement KB Lượt đọc 0 Last edited 21/01/2022

em dám trốn tôi sao